Vốn là nơi “khỉ ho cò gáy”, dân cư thưa thớt, nhưng từ khi có khu công nghiệp (KCN) do Trung Cộng đầu tư thì một vùng quê hẻo lánh thuộc vùng Đồng Tháp Mười này không còn yên ả.
*Ly thân, ly dị tùm lum!
Khi được hỏi về tin đồn nhiều phụ nữ tại địa phương bỏ chồng để “cặp bồ” với mấy anh Ba Tàu, ông Q.H.M., một nông dân ở ấp 5, xã Tân Lập 1, huyện Tân Phước, Tiền Giang, lắc đầu ngao ngán: “Thì nhóc hết chứ đồn đại gì. Tan đàn xẻ nghé hết rồi! Hồi xưa giờ ở đây đâu có chuyện kỳ cục như vậy. Còn bây giờ thì ly thân, ly dị, bỏ chồng, bỏ vợ tùm lum”.
Ông M. kể tiếp: “Họ khôn lắm chú ơi. Lân la tới chơi nhà có con gái đẹp, thấy không có nhà vệ sinh, thế là họ bỏ ra mười mấy triệu đồng làm nhà vệ sinh liền, như trường hợp ông Ba K. ở ấp 4. Ở vùng đất cháy phèn này mà bỗng dưng có nhà vệ sinh, phòng tắm tiện nghi, ai mà chẳng thích. Rồi trường hợp của bà H.T.M. ở ấp 5. Thấy người ta đua chen, bà này đã đón đứa cháu gái từ dưới Kiên Giang lên đây rồi ráp... vô với một ông Ba Tàu, nghe đâu cô gái mới xấp xỉ 17 tuổi. Dù không có đăng ký kết hôn nhưng thỉnh thoảng “ông chồng” vẫn tới ăn ở trong nhà, hàng xóm ai cũng biết”.
Bi kịch nhất là trường hợp của anh V. làm ở Công ty CP Rau quả Tiền Giang: “Sau khi nghe tin vợ cặp bồ với người tình ngoại rồi viết đơn đòi ly hôn, một hôm gặp vợ đang chạy chiếc xe gắn máy được cho là “chiến lợi phẩm” do tình địch của anh vừa mới mua tặng, không kềm chế được cơn tức giận, anh đã tông thẳng vào xe vợ khiến cả hai cùng vào bệnh viện. Anh Hồng, chủ một quán giải khát ở ấp 5 và cũng là một người vừa bị vợ bỏ, nói: “Kết hôn thì tôi chưa nghe, nhưng chuyện mấy ông lao động Trung Cộng “làm bạn” với gái VN rồi cặp kè đi chơi thì nhiều lắm. Cả mấy bà dù đã có chồng con rồi, gia đình đang ấm êm, hạnh phúc, cũng “làm bạn” với họ luôn. Cũng tại dân mình thôi, thấy tiền là chóa mắt”.
*Và bi kịch gia đình...
Anh V., một trong những người bị... vợ bỏ kể về nỗi đau của mình: “Làm việc tại nông trường từ năm 2002, năm 2006 tôi quen và cưới vợ ở ấp 4. Những năm đầu gia đình tôi rất hạnh phúc. Vợ tôi cao 1m73, có nhan sắc. Vì một mình tôi đi làm thu nhập chỉ chừng vài triệu đồng mỗi tháng nên không đủ xoay sở. Đầu năm 2009 tôi đã hùn với người chị vợ mở quán cho vợ bán kiếm thêm tiền chợ. Thời gian đầu quán chỉ bán cà phê, giải khát, nhưng thấy quán ngày càng đông khách, nhất là khách ngoại, nên vợ tôi bán thêm món nhậu. Họ chơi rất “sộp”, mỗi lần tới quán nhậu kêu một con gà hấp chấm với muối trắng và uống một kết bia, họ trả 500.000đ và không cần thối lại”.