Chủ Nhật, 16 tháng 10, 2011

Chánh án, phó chánh án bị tố nhận tiền chạy án

Một người đàn bà ở nông thôn, ít học, đã dám phát đơn tố cáo đích danh 3 nữ chánh án, phó chánh án và thẩm phán của TAND huyện Gò Công Tây (Tiền Giang) nhận tiền “chạy án” và mượn tổng cộng hàng trăm triệu đồng nhưng… không trả!
*Chi 28 triệu đồng để thắng kiện?
Sự việc bắt đầu từ vụ tranh chấp dân sự: bà Phạm Thị Hồng nợ bà Nguyễn Thị Thủy (ấp Hòa Phú, xã Long Bình, huyện Gò Công Tây) 105 triệu đồng nhưng đòi không trả. Qua giới thiệu của một nữ luật sư, bà Thủy tìm gặp Phó chánh án Phan Thị Uyên nhờ giúp đỡ. Uyên tư vấn: “Chị cứ thưa để xã hòa giải đi, lên đây tôi tính cho”.
Cuối tháng 3-2007, vụ việc được chuyển lên tòa huyện. Bà Thủy tố cáo: “Sau khi hướng dẫn tôi viết bản tự khai, bà Uyên đặt thẳng vấn đề muốn thắng kiện phải chi 28 triệu đồng bồi dưỡng?! Hôm đó Uyên hẹn tôi 12 giờ trưa đem tiền đến chỗ nghỉ của bà ngay trong tòa án. Tôi rủ thêm chị Hồ Thị Tuyết Nhung (người quen với bà Uyên và được xử thắng kiện nhiều lần) cùng mang 20 triệu đồng đến gặp Uyên. Nhưng bà Uyên không chịu, nói còn thiếu 8 triệu đồng nữa, buộc tôi phải về lấy. Hôm đưa tiền, bà Uyên ra phía sau cơ quan hái cho chúng tôi mỗi người một trái đu đủ đem về. Sau đó tòa xử tôi thắng kiện. Từ đó tôi và bà Uyên thân nhau”.
Chữ ký và biên nhận mượn tiền của Phó chánh án Phan Thị Uyên.
Năm 2008, bà Thủy bị mẹ chồng là bà Lê Thị Hà, kiện đòi lại đất đã cho từ 25 năm trước. Vụ kiện được chuyển lên tòa huyện. Lần này, bà Thủy lại cùng Nhung đến nhờ Phó chánh án Uyên giúp. Bà Thủy cho biết: Sau khi nghiên cứu hồ sơ, Uyên điện thoại nói là đã bàn với mấy chị em trong tòa rồi. Ngày 16-11-2008, Uyên kêu tôi chi 19 triệu đồng để “bồi dưỡng” cho chị em. Số tiền này bà Uyên nói chi cho chánh án Võ Thị Kim Loan 7 triệu đồng, Uyên 4 triệu, 2 thẩm phán Lê Thị Tám và Trần Công Thành mỗi người 4 triệu dặn tôi gửi ở nhà chị Nhung, sẽ cho người tới nhận. Sau đó Uyên điện cho tôi biết là đã nhận đủ tiền ri”.
 *Chạy án hay lừa đảo?
Vụ kiện sau đó không xét xử vì mẹ chồng bà Thủy rút đơn lại, nhưng rồi bà Thủy bị kiện lần 2. Bà Thủy tường trình: “Ngày 5-9-2009, Uyên điện thoại nói chánh án Loan bảo tôi phải chi tiền cho chị em xét xử. Khi tôi thắc mắc trước đó đã đưa 19 triệu đồng rồi thì bà Uyên nói “chị Loan bảo hồ sơ nào xử theo hồ sơ nấy. Nếu không chi tiếp, chị Loan ngã qua nguyên đơn là chị thua. Tôi hỏi chi bao nhiêu nữa thì bà Uyên bảo đưa thêm15 triệu đồng để chia cho bà  Loan, ông Thành và bà Tám. Riêng bà Uyên lần nầy vì chỗ tình nghĩa nên không nhận tiền”.
Chữ ký và biên nhận mượn tiền của thẩm phán Lê Thị Tám.
Cũng theo tố cáo của bà Thủy thì: “Sau đó bà Uyên gợi ý tôi đưa thêm 30 triệu đồng để “chạy” lên tỉnh. Tiếp theo là 14 triệu đồng để chi cho ông T., địa chính huyện. Rổi 15 triệu đồng để mướn luật sư làm di chúc giả và 35 triệu đồng để làm sổ đỏ giả, chờ khi mẹ chồng tôi chết đem ra xài (?!) Để tôi tin, Uyên mời ông T. đến quán cà phê Đại Cát gặp chị Nhung bàn bạc. Hôm đó tôi đòi đi theo nhưng bà Uyên không cho. Khoảng 3 tháng sau, bà Uyên bảo tôi đưa thêm 3,2 triệu đồng nữa để đóng thuế trước bạ… Vậy mà cuối cùng tôi bị thua kiện. Tổng cộng bà Uyên lấy của tôi tổng cộng 173 triệu đồng tiền chạy án. Riêng tiền mượn và tiền lãi tôi đi vay giùm là 85,3 triệu đồng, có biên nhận do bà Uyên ký tên”.
Cũng trong thời gian đó, bà Thủy tố cáo thẩm phán Lê Thị Tám nhiều lần hỏi mượn tiền khi thụ lý vụ án. Đây cũng là điều bất thường vì quan chức lại đi “mượn” tiền của dân nghèo! Bà Thủy cho biết: “Lúc đầu thì hỏi mượn vài ba triệu đồng và trả đúng hẹn. Sau tăng dần lên 10 triệu, 20 triệu và cuối cùng là 70 triệu đồng rồi… quỵt luôn. Theo lời dặn của họ, mỗi lần đưa tiền “chạy án” hoặc cho mượn tôi đều gi qua chị Hồ Thị Tuyết Nhung. Chỉ có 3 lần tôi trực tiếp đưa tiền. Sau khi người chạy xe ôm (giới thiệu là Nguyễn Minh Tâm, đi chiếc xe biển số 63F1-3701) tới nhận, bà Uyên hoặc bà Tám điện cho tôi biết đã nhận đủ tiền. Ngoài những lần giao tiền qua người chạy xe ôm, có lần đích thân bà Uyên đeo khẩu trang, đi xe gắn máy đến trước nhà chị Nhung bóp kèn, kêu đem tiền ra.
*Không biết, không mượn tiền!
Bà Thủy bức xúc vì cho rằng mình bị lừa có "kịch bản".
Khi thấy chuyện “mượn tiền” có dấu hiệu bất thường, ngày 3-3-2010 bà Thủy tới trụ sở TAND huyện Gò Công Tây lớn tiếng la lối thì Chánh án Võ Thị Kim Loan yêu cầu vào phòng để nói chuyện. Bà Thủy cho biết: “Chính bà Loan đã trực tiếp lấy lời khai và hướng dẫn tôi viết đơn kiện Phan Thị Uyên và Lê Thị Tám. Bà Loan hứa sẽ động viên hai cán bộ cấp dưới trả lại tiền cho tôi. Trong khi đó thì bà Uyên và Tám trở mặt, đuổi tôi ra, nói rằng không hề quen biết tôi, cũng không có mượn tiền.
“Nhưng rồi sau đó bà Loan điện thoại dọa: “Chồng của Tám làm chức lớn lắm. Chị quậy không lại sẽ ở tù. Hay là hủy bỏ đơn tố cáo đi?” Nghe vậy, tôi hỏi làm cách nào thì bà Loan hướng dẫn, sau đó bảo tôi chi 8 triệu đồng và nhờ chị Nhung đem tới cho . Rồi ngày 20-3 Loan bảo tôi đưa 10 triệu đồng để giúp tôi đòi nợ. Ngày 21-3 lại đòi thêm 5 triệu nữa, nói là để yêu cầu người chạy xe ôm làm chứng cho tôi… Vậy mà tại phiên tòa (xử vụ tranh chấp) ngày 13-4-2010, tôi bị thua kiện”, bà Thủy bức xúc.
Liên quan đến tố cáo của bà Thủy, ngày 10-10 bà Võ Thị Kim Loan, Chánh án TAND H.Gò Công Tây, cho biết: “Chúng tôi có biết bà Thủy, bà Nhung, nhưng không quen và không có nhận tiền chạy án, cũng không có mượn tiền và chưa bao giờ điện thoại cho 2 người này”.  
Theo ông Trần Ngọc Quang, Chánh án TAND tỉnh Tiền Giang, thì: “Sau khi xảy ra vụ lùm xùm, bà Thủy khai đã đưa tiền thông qua bà Nhung và người chạy xe ôm biển số 63F1-3701. Chính tôi đã tới Gò Công tìm ra chiếc xe này là của ông Tám Bò. Ông Tám cho biết đã từng bán đi rồi… mua trở lại và năm 2010 đã bị mất biển số, nhưng được cấp lại số cũ(?!) Hiện chúng tôi đang điều tra xem vụ này thực chất là chạy án hay lừa đảo? Cụ thể là bà Thủy có đưa tiền, nhưng bà Nhung và người chạy xe ôm có chuyển tới bà Loan, bà Uyên và Tám hay không? Nếu liên quan đến nội bộ sẽ xử lý dứt khoát. Còn làm không ra, chúng tôi sẽ chuyển hồ sơ sang cơ quan điều tra”.              

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét